Chuyến bay từ HND đến Frankfurt hạ cánh khoảng 5h chiều ngày 19/6. Chuyến bay đến Munich sẽ xuất phát sau 3h nữa. Vậy là tôi có một chút thời gian ngắm nghía sân bay này. Thực ra thì tôi cũng không hứng thú với sân bay lắm vì cũng chủ yếu là hàng quán ăn uống và bán đồ kỉ niệm (các cháu của tôi thì lại rất thích vì được nhìn thấy máy bay ở khoảng cách gần). Ở sân bay quốc tế Frankfurt, điều đầu tiên gây ấn tượng với tôi là một bức tượng Einstein ở ngay tại cửa ra khu xuất nhập cảnh. Có vẻ người đầu tiên mà người Đức muốn khách nước ngoài được gặp là Einstein (btw, tôi có cùng ngày sinh với ông ấy :-p). Đủ để thấy họ coi trọng khoa học như thế nào. Còn ở các sân bay ở Mỹ, người đầu tiên mà bạn nhìn thấy là ảnh tổng thống đương nhiệm.
Khi nhận được lịch trình mới tại HND, tôi đã nghĩ sẽ ngủ tại sân bay Munich một đêm vì chuyến bay sang hôm sau đi Florence xuất phát khá sớm. Và bây giờ cũng đang là mùa hè nên tôi nghĩ chắc cũng không vấn đề gì. Nhưng khi ngồi chờ tại Frankfrurt, tôi thấy có một khách sạn ngày trong sân bay Munich mà giá một đêm không quá đắt. Sau khi suy nghĩ, tôi quyết định đặt một phòng tại khách sạn này (thực ra tôi là người khá dễ thoả hiệp với bản thân =))).
Khoảng 10h đêm tôi đến Munich, đi thật nhanh đến khách sạn, định bụng lấy phòng, tắm rửa rồi ngủ một giấc sau một hành trình dài 17h. Trước tôi có 3, 4 khách cũng đang làm thủ tục check-in trong đó có 1 người đàn ông châu Á ngồi ở hàng ghế dưới tôi trong chuyến bay từ Frankfurt. Anh này có nét giống người Việt và lạ là tôi thấy quen quen. Dù sao thì tôi cũng đang khá mệt mỏi nên không cố nhớ đã gặp người này chưa. Có vẻ anh này cũng rơi vào cùng tình trạng như tôi nên đặt phòng tại khách sạn này. Giờ thì đến lượt tôi làm thủ tục. Sau khi đưa hộ chiếu và e-mail đặt phòng cho nhân viên check-in kiểm tra, tôi sững sờ khi chị nhân viên nói là tôi đặt phòng vào ngày 19/7 chứ không phải 19/6. Rồi chị ta nói có thể chuyển sang ngày khác cho tôi nhưng đêm nay thì khách sạn đã hết phòng. Ôi trời, vậy là lúc tôi đặt phòng trên booking.com, hệ thống tự động gợi ý ngày check-in là 1 tháng sau đó (19/7). Vì Jun và Jul nhìn khá giống nhau nên tôi hoàn toàn không để ý (một phần lúc đó tôi dùng chiếc điện thoại bé tí để đặt phòng). Vậy là tôi phải ngủ lại sân bay đúng như ý nghĩ ban đầu. Dù sao cũng có chút an ủi là tiền đặt phòng sẽ được hoàn trả.
Tôi quay trở lại sảnh chờ để tìm chỗ ngủ. Chỉ có lác đác vài người. Một vài người chắc cũng là hành khách ngủ lại đây, còn một số người khác là nhân viên vệ sinh. Tôi tìm được một hàng ghế dài đủ để nằm nhưng thật khó để ngủ dưới ánh đèn, hàng ghế chật hẹp, và không có một cái gối đầu đúng nghĩa.
To be continued...
Comments